Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)

Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)



NOEL LỖI HẸN

Mùa đông đến rồi một mùa lạnh nữa
Kỷ niệm xưa và lời hứa vẫn đầy
Hơi thở ấm vào mái tóc còn đây
Tình khắc khoải như hàng cây đứng đợi.

Mùa đông lạnh nỗi nhớ thương vời vợi
Quặn thắt lòng như vạc với sương rơi
Mỏi cánh bay đêm đông giá rã rời
Bên bến đợi bóng một người thương nhớ.

Trăng giá buốt nên trăng ngà đã vỡ
Một nửa đây một nửa ở phương nào
Đây lời thơ xin nhắn gửi mây cao
Mang đi nhé thả trôi vào cõi mộng…

Mùa giáng sinh nhớ thương tràn gió lộng
Ngực ấm nồng hương thơm bóng mây say
Tóc tình nhân đen dài mượt gió lay
Cho hơi thở sương ấm bay vào tóc.

Nửa trăng lạc nửa trăng buồn sầu khóc
Vô tình thôi đừng trách móc chi nhau
Mùa đông này không gặp hẹn đông sau
Noel Chúa sẽ ban màu linh nghiệm.

Đêm nhung nhớ chuông thánh đường vừa điểm
Ánh trăng mờ dò dẫm kiếm dấu chân
Mắt đợi chờ mắt trông ngóng xa gần
Noel vắng lại một lần lỡ hẹn…


Hồng Dương



MÙA CẢM XÚC

Giáng Sinh về nhưng em ở nơi nao
Có chắc mình giờ đây đang hạnh phúc?
Mỗi riêng anh góc giáo đường phủ phục
Tiếng đàn ca xóa vết xước bao lâu.

Em xem kìa người ta khoác vai nhau
Trên lối nhỏ dưới vạn màu tinh tú
Riêng tim anh dường như đang ủ rũ
Nhắc riêng mình đừng chợt nhớ chi ai.

Noel nay anh sợ sẽ quá dài
Khi bàn tay mỗi ngày thêm lạnh buốt
Khúc nhạc xưa hát riêng mình sao được?
Lời kinh cầu trôi ngược mãi em ơi!

Noel nay ta cũng vắng nhau rồi
Tiếng chuông vọng vẫn bồi hồi. Quên lãng?
Lời yêu đầu chỉ cỏ cây chứng giám
Nên đông về bạc trắng cả lòng nhau.

Giá buốt này xin hãy bước qua mau
Lời nguyện cầu in sâu hằn ký ức
Mai kia ta giá như cùng chung bước
Giáng Sinh về hạnh phúc phải không em?

Hy Tấn




GIÁNG SINH NHỚ ANH

Giáng sinh mùa đến an lành
Vài bông tuyết trắng long lanh thông già
Ngọt ngào bài hát thánh ca
Lâng lâng cảm xúc trong ta nồng nàn.

Năm tròn nỗi nhớ mênh mang
Trông về nẻo ấy dịu dàng yêu thương
Quắt quay trong dạ như dường
Hoa xuân chẳng thể thiếu hương đất trời.

Tình xa góc biển chân trời
Ngày đêm ôm ấp chẳng rời khỏi tâm
Mặc cho con tạo xoay vần
Tình yêu mãnh liệt thật gần bên ta.

Giáng sinh về biển mặn mà
Gặp nhau anh nhé nở hoa ái tình
Trên đường đèn kết lung linh
Đêm hoa đăng đợi chúng mình sánh đôi.

Bao nhiêu nước mắt bồi hồi
Noel bên cửa một đời nhớ anh.

Song Giang




TRÀ VINH VÀ EM
                       nhớ Từ An
Trà Vinh mùa này vui hở em
Vườn nhà vẫn thắm hoa tóc tiên?
Anh xin làm bướm quanh hoa ấy
Đợi bước chân em, nấp dưới thềm.

Trà Vinh mùa này quên sao em
Tóc ai thơm gió ngát vai mềm?
Giờ hôn hương tóc nào hôn được
Đành viết thơ tình gọi gió lên.

Trà Vinh mùa này nhớ không em
Thuở hái sao trời đón Nô-en?
Bài thánh ca em say sưa hát
Anh nghe vừa lạ lại vừa quen.

Trà Vinh mùa này hẹn nghe em
Anh về dựng hang đá Bê-lem?
Quỳ bên máng cỏ cùng em thắp
Đêm sáng lung linh vạn ánh đèn.

Trà Vinh mùa này buồn ghê em
Sông Cần vẫn chảy nước trong êm?
Thuyền anh lại vướng bao dông bão
Sóng vùi gió dập đắm thuyền nghiêng...

Trà Vinh mùa này lạnh chưa em
Xóm Đạo tìm đâu dáng ngoan hiền?
Chuông nhà thờ vọng sao xa quá
Hỏi ai còn nhớ, hỏi ai quên?

2005
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




MÙA GIÁNG SINH LẠI VỀ

Mùa Giáng Sinh lại về, nhớ chăng anh ?
Chiều hôm nay trời bắt đầu trở gió
Se se lạnh thêm rộn ràng phố nhỏ
Còn riêng em nỗi nhớ cứ ngập tràn.

Đừng để em đêm thánh lễ lang thang
Bên giáo đường đơn côi hờn bóng lẻ
Đừng để em phải rưng rưng mắt lệ
Khi một mình ngơ ngác giữa trời sao.

Đừng để em chờ đợi đến nghẹn ngào
Màu áo tím dịu dàng hằng ấp ủ
Chiều Noel diện cùng anh xuống phố
Đợi đến giờ giáng thế Chúa Ngôi Hai.

Về nghe anh cho hạnh phúc dâng đầy
Bờ vai rộng che bớt trời sương gió
Em cùng anh cúi quỳ bên máng cỏ
Thầm nguyện cầu trong giờ phút thiêng liêng.

Anh không về em mắt ướt lệ viền
Cho nhạt nhòa ngàn sao về tụ hội
Đừng để em dõi mắt nhìn vời vợi
Phía không anh… trong đêm thánh vô cùng.

Đỗ Mỹ Loan




GIÁNG SINH XA ANH

Giáng sinh về sao anh chẳng kề bên
Bao yêu nhớ in trên miền kỷ niệm
Sương rớt nhẹ trên lối mòn tìm kiếm
Hương tình xưa giờ cách biệt nơi nào.

Noel về mang nỗi nhớ năm nao
Lời ước hẹn anh trao còn thắm đỏ
Trời trở gió đem mưa về qua ngõ
Để em buồn gửi yêu nhớ đến anh.

Ai kéo nghiêng cho nỗi nhớ tròng trành
Làm se sắt mối tình xa vời vợi
Sợi thương nhớ ai luồn qua khung cửi
Chuông nhà thờ trao gửi mối tơ duyên.

Lệ lại rơi trên đôi mắt đen huyền
Làm nhạt sắc phai môi hường má thắm
Bao yêu nhớ mang nỗi buồn sâu thẳm
Nơi giáo đường tuyết trắng phủ màn đêm...

Tuyết Vân




NHỮNG MÙA GIÁNG SINH

Không cần tuyết trắng mới biết là mùa đông
không cần những cây thông mới biết chúng ta vẫn khát khao nhận những món quà trong cuộc sống
không cần những tiếng chuông vang lên mới biết trái tim kia vẫn còn đập
không cần tháng 12 trở về mới biết mình đã từng đánh mất
những mùa Giáng Sinh…

Sẽ có con đường nào đó mang chúng ta trở về trong kí ức theo một cách riêng
khi bàn tay mình cần nắm đã chối từ trong rét lạnh
mỉm cười cho một lần mình đau đến mức không thể khóc
hay khóc cho một lần mình cười mà trái tim chẳng thể dang tay vì kiệt sức
cũng có khác gì nhau?

Là yêu thương đó đã phủ nhận chúng ta ngay từ lúc bắt đầu
những cố gắng đánh đổi niềm vui bằng nhiều ngày cay đắng
chấp nhận một lần vì tin rằng cả triệu lần sau sẽ bình thường đơn giản
nhưng không ai trong đời quen với số phận mình sống mà bị định đoạt trước
để rồi cần vùng vẫy thoát đi…

Để rồi nghe một tiếng chuông nhà thờ cũng thấy mình lòng đầy hoài nghi
để rồi những ấm áp của Giáng Sinh chỉ được nghe kể trong tưởng tượng
để rồi biết rằng hạnh phúc không bao giờ đến từ những lời cầu nguyện
để rồi tự mình cứu lấy mình mà vẫn không thể được
để rồi muốn từ chối sống một lần…

Có những câu nói cần được nói ra để trừng phạt bản thân
những giấc mơ thấy mình đi mãi
thậm chí tự van xin đừng bao giờ dừng lại
đừng suy nghĩ
về quãng đời mình đã cùng buồn vui!

Cũng chỉ là quà, là giá rét, là cây thông… và những gương mặt người
nhưng mỗi mùa Giáng Sinh đã khiến cho chúng ta luôn tự hỏi
điều ấm áp nhất là khi trái tim bình yên và không còn yếu đuối
hay khi mình đi cạnh một con người mà biết rằng chỉ muốn nói
- Không còn gì để đáng ước mơ!

Đã không còn gì để nghĩ cho nhau như những ngày xưa
không còn gì để thấy mình tiếc nuối
không còn gì để gượng cười hay đau nhói
không còn gì để phải nói một lời xin lỗi
cho một lần yêu…

Khi một người biết cách đứng trong mùa Giáng Sinh
là yêu thương vẫn còn đâu đó để len vào…

Nguyễn Phong Việt




AI NHẮN MÙA ĐÔNG VỀ RẤT VỘI
ai nhắn mùa đông về rất vội
mưa li ti trên ô cửa kính mờ
lũ chim lạc bầy gọi nhau trốn rét
chuông Nhà Thờ nhắc mùa Giáng sinh.

nỗi nhớ tha phương trên từng dấu cỏ
ký ức lang thang trong tiếng còi tàu
đèn đường lim dim hoài niệm
thì thầm tên anh
mây bay.

mười ngón ngủ buồn khăn ấm
đêm dài qua sợi tóc em
ai nhắn mùa đông về rất vội
em cùng bóng mình sóng đôi.

15.12.2010

Vũ Thanh Hoa




------------------------------------------------------------------------
Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)
Những bài thơ Xuân hay nhất (nhiều tác giả)
Những bài thơ Xuân hay nhất (nhiều tác giả) (2) 
Top 20 bài thơ Xuân nổi tiếng nhất (nhiều tác giả)  

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
READ MORE

SHARE