Thơ 0369: Khăn piêu
KHĂN PIÊU
(viết tặng nhà thơ Lương Mỹ Hạnh)
Ngày về em tặng khăn piêu
Mây lằng lặng lắng tiễn chiều rưng rưng...
Hoa ban nở trắng cuối rừng
Tháng ba nắng xuống ngập ngừng hôn vai
Khăn piêu khe khẽ thở dài
Rượu ngô Bản Phố rót hoài không vơi...
Khăn piêu thêu gió thành lời
Khúc tình ca thuở đất trời hồng hoang
Long lanh sợi nắng chỉ vàng
Bâng khuâng nửa nhớ, bàng hoàng nửa thương
Tiếng khèn Tây Bắc vấn vương
Nửa va đỉnh núi, nửa trườn vực sâu.
Khăn piêu quấn để bên nhau
Đỏ lam chàm tím... toàn màu thủy chung
Đen như ánh mắt ngại ngùng
Hồng như bếp lửa bập bùng... má xinh
Một mai tóc trắng vô tình
Khăn piêu cầm nhớ một hình bóng xa...
2018
Thanh Trắc Nguyễn Văn
----------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng chủ đề Biển Lặng, năm 2019
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet