Thơ 0366: Ước mơ xưa

Thơ 0366: Ước mơ xưa



ƯỚC MƠ XƯA

Ngày xưa mười tám
Em, con bé ngơ ngáo có mái tóc dài với chiếc nơ màu tím
Anh, thằng con trai lặng lẽ cùng những bài thơ ngô nghê cất sâu trong cặp
Đứa thích thành cô giáo nhạc
Đứa mơ làm thầy giáo văn.

Cổng trường khép lại
Đường đời mở ra...
Toàn những gương mặt bịt khẩu trang kín mít
Toàn những bánh xe đầy bụi khói lăn vòng chen chút
Không còn những bài thơ lấp lánh
Không còn những nốt nhạc long lanh
Chỉ còn những đồng tiền nổi trôi, xuôi ngược.

Em so đo
Anh tính toán
Em theo chồng hối hả
Anh buông thả những giấc mơ
Mình lạc nhau giữa dòng thời gian mờ hun hút...

Rồi một ngày gặp lại trên con đường đầy những mảnh đá đau thương vụn vỡ
Nắng chiều thu bạc phết nửa mái đầu
Có phải là em
Con chim vàng anh trong lồng son sặc sỡ?
Có phải là anh
Gã đàn ông hãnh tiến
Mang chiếc mặt nạ có nụ cười rạng rỡ?

Ta nhớ lắm
Cùng quay về trường cũ
Những cành phượng hồng
Vẫn còn treo trên đó
Đỏ rực những ước mơ...
 

2018
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018) 


Thanh Trắc Nguyễn Văn



-------------------------------------------------------------------------------------------------
*  Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 760, ngày 3.7.2018

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018

Ghi chú: Ảnh diễn viên Anh Thư (áo dài với diễn viên nam) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
READ MORE

SHARE